VIẾT CHO MẸ I Dreamie

Mẹ à! Chúng ta đã ở bên nhau 22 năm rồi đó, từ khi mẹ còn là một cô gái trẻ trung, nhiệt huyết với rất nhiều ước mơ, hoài bão. Cho đến ngày hôm nay, khi nhìn thấy hình ảnh của con trong hiện tại, cũng đúng bằng thời điểm mẹ kết hôn với ba, mẹ của con đã bật khóc.

Thời gian gần nửa đời người mà sao trôi vội vàng quá mẹ nhỉ, mẹ bảo mới ngày nào con còn õng ẹo để mẹ đút cơm suốt mấy tiếng đồng hồ, ngày nào còn bắt mẹ nằm nghiêng để con nhìn mẹ cho rõ hơn, ngày nào còn bị mẹ đánh thừa sống thiếu chết vì tội trốn học ra quán net để chiến game cùng tụi con trai trong lớp. Vậy mà giờ, con sắp sửa xa rời vòng tay của mẹ, xa rời cái nôi an toàn để đến với những vùng đất mới, gặp gỡ những con người mới và tiếp tục đoạn đường trưởng thành của mình, mà không có mẹ bên cạnh.

VIẾT CHO MẸ I Dreamie 1
Con đã xa rời vòng tay của mẹ, xa rời cái nôi an toàn để đến với hành trình mới, gặp gỡ những con người mới và tiếp tục đoạn đường trưởng thành của mình, mà không có mẹ bên cạnh.

Trong một bài phỏng vấn gần đây về con trên tờ báo phong cách sống, MC có hỏi con: “Thần tượng của bạn là ai? Ai là người có sức ảnh hưởng lớn nhất với bạn từ trước đến giờ”. Không cần suy nghĩ, con mỉm cười trả lời ngay: “Không một ai khác, người đó chính là mẹ tôi”. Mẹ luôn là người khiến con tự hào và mãn nguyện mỗi khi nhắc về, sự kiên cường, quyết liệt của mẹ, cách mẹ tỉ mẫn trau chuốt với công việc, mỗi chi tiết nhỏ mà mẹ chăm lo cho gia đình, kí ức mỗi lần mẹ chạy đôn chạy đáo lo lắng chuyện học tập trên trường cho con. Những khoảnh khắc đó, cả đời này con cũng không thể quên. Con biết mình sẽ chẳng thể tuyệt vời giống mẹ, vừa có thể phấn đấu với đam mê, với sự nghiệp riêng, vừa có thể chu toàn chuyện bếp núc gia đình từ đầu đến cuối. Con biết con vô tâm, đến khi trở về nhà, chẳng thể giúp mẹ thu vén lo toan sớm hôm, như người ta vẫn thường nói vui: “Nhà có con gái lớn, chắc là sướng lắm”, hình như con là ngoại lệ, trong trường hợp này.

VIẾT CHO MẸ I Dreamie 2
Những khoảnh khắc đó, cả đời này con cũng không thể quên. Con biết mình sẽ chẳng thể tuyệt vời giống mẹ, vừa có thể phấn đấu với đam mê, với sự nghiệp riêng, vừa có thể chu toàn chuyện bếp núc gia đình từ đầu đến cuối. Người phụ nữ như mẹ, quả là của hiếm!

Mẹ nói với con ngày trước mẹ không tin vào số phận, nhưng đến giờ thì mẹ tin rồi. Cuộc đời của mẹ, phong ba đoạn trường nhiều năm tháng, đến tận về sau, vẫn không vơi đi những muộn phiền. Ông trời sinh ra người phụ nữ, vốn đã thiệt thòi trăm bề, lỡ đặt họ vào hoàn cảnh gia đình éo le, lại càng là nỗi bất hạnh lớn lao không bút nào tả nổi. Tuổi thơ của mẹ, nước mắt, bi thương nhiều hơn hồn nhiên, vui vẻ. Thanh xuân của mẹ, thương tổn gian lao nhiều hơn rực rỡ, hạnh phúc. Ông bà ngoại ly dị từ năm mẹ mới 8 tuổi, hai bác và cậu ở với bà, chỉ mình mẹ nằng nặc đòi ở với ông, vì mẹ thương ông, sợ ông cô tịch một mình, không có ai chăm sóc động viên. Con gái ở với ba, bao giờ cũng được cưng chiều hết mức, với lại hồi đó, ông làm lớn lắm, lên tới chức cao gì đó ở ủy ban tỉnh rồi! Ngày tết, lính của ông xếp hàng dài tới biếu quà, hỏi thăm, mỗi lần đến là dúi vào tay mẹ vài tờ trăm bạc. Mẹ được đi máy bay, được ăn những trái táo Mỹ căng tròn vỏ bóng loáng, được hưởng thụ những gì tốt nhất, tiện nghi nhất ở thời điểm đó.

VIẾT CHO MẸ I Dreamie 3
Tuổi thơ của mẹ, nước mắt, bi thương nhiều hơn hồn nhiên, vui vẻ. Thanh xuân của mẹ, thương tổn gian lao nhiều hơn rực rỡ, hạnh phúc.

Thế rồi, những ngày tuổi thơ, dù thiếu vắng tình thương của mẹ, nhưng ít nhất vẫn có được sự đền bù sung túc, đầy đủ về mặt vật chất cũng sớm chấm dứt. Ông ngoại cũng vì hạnh phúc riêng mà kết hôn với người phụ nữ khác, người ta thường nói: “Mấy đời bánh đúc có xương, mấy đời mẹ ghẻ lại thương con chồng” là thế, ngày đám cưới ông, mẹ vật vã khóc, mẹ van xin ông, mẹ nói mẹ sợ làm cô Tấm lắm, mẹ sợ mụ dì ghẻ, mẹ không muốn ông lấy bất cứ người phụ nữ nào, ông chỉ là ba của mẹ thôi. Trẻ con mà, bị dụ dỗ vài lời ngon ngọt với đôi ba thanh bánh, cái kẹo trong tay là nín thin thít ngay. Ông xoa đầu mẹ, nỉ non: “Ba lấy dì về để chăm sóc cho con, dì sẽ thương con như mẹ của con vậy. Nếu dì đối xử không tốt với con gái ba, ba sẵn sàng bỏ dì ấy. Con gái của ba là số 1, tất cả những người còn lại chỉ là số 2”. Những lời ông thủ thỉ như rót mật vào tai, mẹ vâng lời theo ông và người phụ nữ đó về quê. Ông từ bỏ mọi danh vọng quyền thế trên thành phố lớn để về cái xứ xa xôi, hẻo lánh mà mỗi lần đi đường là mỗi lần khó nhọc. Mẹ từng nói với con đàn ông vì tình yêu mà hy sinh nghiệp lớn, vốn không phải điều khôn ngoan, nhưng đó là con đường ông lựa chọn, mẹ tôn trọng quyết định của ông. Mẹ con- từ một nàng công chúa nhỏ được nâng niu chiều chuộng biến thành cô hầu gái lấm lem với cám heo, củi cháy và những đêm muộn chong đèn học bài trong nỗi tủi thân hiu hắt.

VIẾT CHO MẸ I Dreamie 4
Lựa chọn đi bước nữa của ông, khiến mẹ bất hạnh quá nhiều. Mẹ chẳng thể ở cạnh ông nữa, mẹ không thể để mình chôn chân ở nơi mà vốn dĩ mẹ không thuộc về.

Bạn đã đọc truyện Tấm Cám chưa, bạn có nghe qua tình huống trước khi được đi trẩy hội, Tấm bị dì ghẻ vẽ ra tám ngàn công chuyện nhà phải hoàn thành rồi mới được đi không? Mẹ cũng như vậy, không phải đi trẩy hội mà là chuyện hằng ngày đến trường, chưa bao giờ mẹ được đến lớp sớm ôn bài hay chơi đùa cùng chúng bạn, lúc nào cũng sát giờ đánh trống tùng tùng mẹ mới xộc xệch bước vào lớp. Mẹ gánh nước, chẻ củi, chăm em, giặt giũ, không có việc gì trong nhà mà không tới lượt mẹ, từ ngày này qua tháng nọ, cứ quần quật vất vả chẳng bao giờ ngơi nghỉ. Rồi mẹ chịu đựng không nổi, mẹ không cam tâm cả đời sống ở mảnh đất khô cằn thiếu thốn đủ thứ, mẹ không chấp nhận đời mẹ cứ mãi nghèo, cứ mãi khổ thế này, sống đọa đày dưới sự đè nén và sai khiến của người phụ nữ đó, như một công cụ, một nô lệ không hơn không kém. Lựa chọn đi bước nữa của ông, khiến mẹ bất hạnh quá nhiều. Mẹ chẳng thể ở cạnh ông nữa, mẹ không thể để mình chôn chân ở nơi mà vốn dĩ mẹ không thuộc về. Mẹ bỏ học khi mới lớp 9, ra Bắc mong nương nhờ vòng tay ấm áp của bà, không ai thương mình bằng mẹ ruột. Nhưng trớ trêu thay, cuộc đời chẳng hề mỉm cười với mẹ, bà ngoại, của nhiều năm trước đây, là một người phụ nữ tàn nhẫn, lạnh lùng và chị em của mẹ cũng đối xử lãnh đạm với mẹ, hắt hủi mẹ vì mẹ từng đòi ở với ông, rồi giờ khổ quá mới quay đầu về. Mẹ là một người tham vọng, mẹ từng ước mơ làm luật sư và làm việc ở văn phòng chính phủ nhưng rồi vòng xoáy cứ mãi lao đao vì cơm áo gạo tiền. Chuyện học dở dang, giấc mơ đành cất lại một góc thật sâu trong hồi ức. Những mối tình tuổi trẻ của mẹ, cũng gặp không ít khổ đau, người ta khinh mẹ vì nghèo hèn, vì ốm yếu, vì ông bà bỏ nhau thì sau này mẹ cũng sẽ thế. Người ta bảo: “Lấy vợ xem tông, lấy chồng xem giống”, đời bạc bẽo là thế, đàn ông chẳng phải là tấm khiên chắn bảo bọc mình cả đời, cũng chẳng ai thương mình bằng mình thương mình.

VIẾT CHO MẸ I Dreamie 5
Chuyện trong việc ngoài, một tay mẹ đứng ra thu vén để ba yên tâm công tác, tháng năm mẹ khởi nghiệp, chạy vạy khắp nơi, thiếu thốn đủ bề là quãng thời gian vô cùng gian khó.

Rồi mẹ gặp được ba, hoàn cảnh ba lúc ấy cũng chẳng mấy khá giả, thật ra, lương dầu khí thời điểm đó của ba, cũng không phải là ít, nhưng trách nhiệm lo cho cả gia đình nhà nội đè nặng lên vai ba, bát cơm chia năm xẻ bảy còn được bao nhiêu. Chuyện trong việc ngoài, một tay mẹ đứng ra thu vén để ba yên tâm công tác, tháng năm mẹ khởi nghiệp, chạy vạy khắp nơi, thiếu thốn đủ bề là quãng thời gian vô cùng gian khó. Cuộc đời mẹ, chẳng còn sự lựa chọn nào khác, ngoài hai chữ liều lĩnh. Khổ đau, bĩ cực nếm trải đủ nhiều trong quá khứ khiến mẹ nhận ra đến gia đình mình còn không thương mình thì ngoài xã hội rộng lớn kia, liệu sẽ có ai thương mình chứ. Biến đau thương thành sức mạnh, biết thách thức trở thành cơ hội, mẹ đã từng bước tạo nên sự nghiệp và hạnh phúc cho riêng mình bằng ý chí kiên gan, sự nỗ lực chăm chỉ không biết mệt mỏi. Nhìn vào dáng hình dung dị, phong thái đơn giản của mẹ, không ai nghĩ mẹ là người đứng đằng sau thương hiệu thời trang dành cho phụ nữ trung niên với rất nhiều chi nhánh, những thiết kế của mẹ giải quyết nỗi đau của biết bao người phụ nữ có thân hình không hoàn hảo, luôn mặc cảm về bản thân. Cảm hứng mà mẹ mang tới trong những bộ trang phục không dừng lại ở khía cạnh thẩm mỹ hay phom dáng mà còn truyền tải thông điệp ấm áp về tình cảm gia đình, về sự thanh lịch, nhã nhặn của lứa tuổi tứ tuần. Phụ nữ xứng đáng được yêu thương, được trân trọng.

VIẾT CHO MẸ I Dreamie 6
Biến đau thương thành sức mạnh, biết thách thức trở thành cơ hội, mẹ đã từng bước tạo nên sự nghiệp và hạnh phúc cho riêng mình bằng ý chí kiên gan, sự nỗ lực chăm chỉ không biết mệt mỏi.

Công việc không phải lúc nào cũng xuôi chèo mát mái, không phải lúc nào hanh thông thuận lợi nhưng mẹ là kiểu phụ nữ sống kiên định và có trách nhiệm với giấc mơ của chính mình. Con đường mẹ chọn, nhất định mẹ sẽ đi đến cùng, đam mê của bản thân, bằng mọi giá mẹ phải thực hiện cho kỳ được. Người phụ nữ mong manh của con, gánh gồng trên vai quá nhiều thứ nhưng chưa bao giờ mẹ bỏ cuộc. Mẹ sống vì gia đình thật đấy, chưa khi nào chúng con phải đi ăn cơm tiệm bên ngoài, chưa bao giờ chúng con phải lo lắng vì trở về nhà mà không có mẹ. Mẹ vẫn ở đó, mẹ chưa từng rời đi, dù chỉ là trong vài khoảnh khắc. Nhưng điều đó, không đồng nghĩa rằng mẹ của con chấp nhận từ bỏ lý tưởng sự nghiệp của bản thân, quên đi việc mình cần phải làm, phải cống hiến. Người ta nói, phụ nữ cân bằng thì khổ lắm, có cái này thì mất cái kia, nhưng có vẻ như mẹ con là ngoại lệ, mẹ hạnh phúc vì mẹ có cả hai. Dù con biết mẹ đã đánh đổi nhiều điều lắm: thời gian cho sở thích riêng hay những buổi hẹn hò cùng bạn bè. Mẹ nói mẹ chấp nhận vì đó là con đường mẹ chọn, dù chuyện gì có xảy ra, mẹ cũng không bao giờ hối tiếc.

VIẾT CHO MẸ I Dreamie 7
Cảm hứng mà mẹ mang tới trong những bộ trang phục không dừng lại ở khía cạnh thẩm mỹ hay phom dáng mà còn truyền tải thông điệp ấm áp về tình cảm gia đình, về sự thanh lịch, nhã nhặn của lứa tuổi tứ tuần

Buổi biểu diễn văn nghệ đầu tiên của con, ngày con nhận giấy báo đậu Đại học, lần thực tập thứ n thất bại, thời điểm con ra mắt cuốn tiểu thuyết đầu tay, đợt kinh doanh thua lỗ gần đây của con hay khoảnh khắc con nhận được thư trúng tuyển học bổng du học thạc sĩ của một trường Đại học danh tiếng ở Anh, mẹ vẫn luôn ở đó, chúc mừng những thành quả con đạt được và vực con dậy sau nhiều pha thất bại ê chề. Con biết mình sẽ chẳng thể sống can trường được đến ngày hôm nay, nếu như không có mẹ bên cạnh động viên, cổ vũ.

Cám ơn mẹ vì đã luôn chăm lo cho con và em, cám ơn mẹ đã làm tất cả mọi thứ có thể, vì gia đình của chúng ta. Và con cám ơn mẹ, thật nhiều, vì mẹ đã không bỏ cuộc, cám ơn mẹ đã yêu thương và sống cho giấc mơ của chính mình, cám ơn mẹ đã không gục ngã trước những thời khắc gian khó của số phận. Cám ơn mẹ đã lao động chăm chỉ không chỉ vì bản thân, mà còn vì những cộng sự đã đi cùng mẹ qua nhiều năm tháng, cám ơn mẹ vì đã luôn khiến cho bản thân thật xinh đẹp, rạng rỡ mỗi buổi sáng bước ra khỏi nhà. Cả những bài học giá trị mà mẹ dành cho con trong những tháng năm tuổi trẻ, mẹ là một người dẫn đường bao dung, một người bạn đồng hành thú vị nhất của đời con.

          Con yêu mẹ 

         Những bài học mà mẹ dạy con: 

Con gái ạ! Thay vì trở thành phụ nữ ngoan hiền, nết na, công dung ngôn hạnh, được người người yêu mến thì mẹ lại mong con hãy sống cuộc đời của chính mình, sống can trường, nghị lực và không ngừng cầu tiến. Dù cho kiên cường chẳng phải là thứ để con hơn tranh so đo với ai, mà chỉ còn cách đó, con mới có thể đứng vững giữa hiện thực đầy khắc nghiệt này.

Con gái ạ! Sự chăm chỉ và tính kỷ luật là nền tảng làm nên đại cuộc, dù con có là thiên tài, nếu không có hai đức tính đó, rồi con sẽ trắng tay. Kỷ luật đưa con người ta vào khuôn khổ, để tự chủ với chính mình, để không dễ dàng cho phép bản thân sống một cuộc đời buông thả, phó mặc. Thành công không bao giờ gõ cửa những kẻ lười biếng, sức mạnh của thói quen khiến con người ta luôn mang tâm thế không dừng lại, không tự mãn, không chủ quan và không bao giờ tự coi mình là giỏi, là nhất.

VIẾT CHO MẸ I Dreamie 8
Sự chăm chỉ và tính kỷ luật là nền tảng làm nên đại cuộc, dù con có là thiên tài, nếu không có hai đức tính đó, rồi con sẽ trắng tay. Kỷ luật đưa con người ta vào khuôn khổ, để tự chủ với chính mình, để không dễ dàng cho phép bản thân sống một cuộc đời buông thả, phó mặc.

Mẹ muốn nói với con rằng nếu con tự ti, cả đời này con sẽ bị trói buộc trong nhà tù của chính mình, con sẽ không thể thoát ra khỏi thước đo hạn hẹp mà xã hội mặc định để làm những thứ lớn lao ngoài kia. Trong mắt những người tự tin, không có gì là không thể, tin vào bản thân giúp con đứng cao hơn, nhìn xa hơn với chính con của ngày hôm qua, tự tin chưa chắc giúp con đạt được thành công, nhưng ít ra nó sẽ cho con biết cách làm thế nào để nắm chắc thành công trong tay.

Một điều mà mẹ muốn con luôn khắc ghi: Hành động nhanh chóng là điều tiên quyết để tạo nên quả ngọt. Chẳng có thành tựu nào được đưa ra ánh sáng nếu như những người sáng lập chỉ bàn tới bàn lui trong hàng đống ý tưởng vô tri được vẽ trên giấy. Đừng bao giờ có suy nghĩ rằng đã quá muộn để bắt đầu làm một việc gì đó, lập tức hành động, linh hoạt điều chỉnh và rà soát lại kết quả. Tâm lý trì hoãn là tác nhân dễ nhìn thấy nhất để so sánh sự khác biệt giữa người thành công và kẻ tầm thường, hành động, hành động và hành động không ngừng nghỉ. Con nhất định phải chiến thắng được con quỷ trì hoãn trong mình, có như vậy, con mới làm nên nghiệp lớn!

VIẾT CHO MẸ I Dreamie 9
Tâm lý trì hoãn là tác nhân dễ nhìn thấy nhất để so sánh sự khác biệt giữa người thành công và kẻ tầm thường, hành động, hành động và hành động không ngừng nghỉ

Trong làm ăn, kinh doanh, con phải nghĩ đến đường dài, đừng vì cái lợi nhỏ trước mắt mà đánh mất thành công lớn về sau. Uy tín là thứ nhất định phải khắc ghi vào cốt tủy, không có uy tín, mọi sự bất thành. Có ai bước ra thương trường mà không nghĩ đến doanh thu, đến lợi nhuận thì người đó nhất định đang che giấu tâm ý. Nhưng với đối tác, cộng sự, khách hàng là những người trực tiếp mang đến lợi ích cho mình, chịu thiệt thòi vì họ một chút cũng không sao, cho họ nhiều quyền lợi, tức là con đã tự mở cửa cơ hội cho chính mình. Cảnh giới cao nhất của người thông minh chính là độ lượng. Cách sống đáng được nể trọng nhất chính là quân tử. Con không được quên!

Con gái ạ! Dù sau này con có là ai, cũng đừng bao giờ để mình khuyết đi lòng bao dung, nhân ái và cách sống tử tế có trước có sau. Con làm việc gì cũng phải nghĩ đến hậu quả, mình là phụ nữ, không phải lúc nào cũng chỉ chăm chăm lo cho bản thân hay vơ mọi thứ về phía mình. Con không cần tới lúc giàu có hay sung túc, mới tính đến chuyện cho đi, con không cần tới khi thành công ưu tú, mới nghĩ đến người đã từng nâng đỡ giúp sức mình. Những người đưa con đến ngày hôm nay, từng người từng người một, tuyệt đối không bao giờ được quên họ. Xung quanh ta còn nhiều hoàn cảnh khốn khó lắm, thấy ai cần cứ giúp một tay, thấy ai quá khổ, đừng ngại chỉ cho họ lời khuyên thoát khổ, nghe có vẻ bao đồng đấy, có khi họ còn chẳng thèm để tâm đến lời mình nói, nhưng đó vốn là việc con nên làm.

VIẾT CHO MẸ I Dreamie 10
Dù sau này con có là ai, cũng đừng bao giờ để mình khuyết đi lòng bao dung, nhân ái và cách sống tử tế có trước có sau. Con làm việc gì cũng phải nghĩ đến hậu quả, mình là phụ nữ, không phải lúc nào cũng chỉ chăm chăm lo cho bản thân hay vơ mọi thứ về phía mình.

Và mẹ mong con hãy nỗ lực hoàn thiện bản thân mình bằng mọi giá, trước khi nghĩ đến chuyện tìm một bờ vai khác để dựa vào. Hãy đi đến những nơi mà con muốn, hãy học những thứ mà con thấy cần, hãy tận hưởng thanh xuân của mình một cách trọn vẹn. Và con gái của mẹ, hãy sống cho một tuổi trẻ xứng đáng, đừng bao giờ thỏa hiệp với những thứ tầm thường, đừng bao giờ cho phép bản thân vì cảm giác cô đơn nhất thời mà ngả vào một vòng tay vốn không thể mang cho mình hạnh phúc dài lâu.

        Mẹ yêu con!

From Dreamiie with love 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *