VIẾT ĐỂ GIẢI PHÓNG BẢN THÂN I Dreamie

Chào mọi người! Hôm nay Dreamiie lại tiếp tục với bài viết mới trong chủ đề phát triển bản thân rồi nè! Tuần rồi bận quá mọi người ạ, có rất nhiều việc mình buộc phải đứng ra xử lý, có các hạng mục nhiệm vụ đã triển khai từ lâu nhưng vì gặp chút sự cố, thành ra ách tắc, việc này chồng chéo việc kia. Là một người quản lý và vận hành cho các thương hiệu, đôi lúc dường như mình bị công việc cuốn đi đến quên ăn, quên ngủ. Điều này chẳng hay ho là mấy, bận rộn quả là một cái bẫy. Thỉnh thoảng, mình chẳng muốn bận làm, bận họp mà chỉ thích bận chơi, bận làm đẹp, bận tận hưởng cuộc sống thôi. Nếu có chàng trai nào đó hẹn mình, với điều kiện mình hứng thú, tất nhiên mình sẽ diện một chiếc đầm đỏ rực đến gặp anh ta, bằng không, mình sẽ ở nhà làm tình với mấy con chữ.

VIẾT ĐỂ GIẢI PHÓNG BẢN THÂN I Dreamie 1
Thà ngồi ở nhà làm tình với mấy con chữ còn hơn bước ra ngoài nói chuyện với người mình không cảm thấy hứng thú. Một quan điểm nghe chừng dở hơi nhưng nó lại vô cùng hợp lý với người hướng nội. Không phải không thể, mà là không thích. Thế thôi!

Một trong những lý do khiến mình bận thường xuyên nữa là, mình viết mỗi ngày. Khi nói đến chuyện viết lách, chúng ta thường nghĩ đến một quá trình khá lê thê và nhàm chán. Chớp choáng vài ba ý tưởng, lốc cốc gõ từng phím chữ trên màn hình máy tính hay thơ thẩn ở một góc quán quen nào đó giữa thành phố, lôi giấy bút ra hí húi như những người hoài cổ ở mấy năm 1900 hồi đó. Mình đùa đấy!

  1. Tấm gương phản chiếu ( dành cho người hướng nội):

Bạn tin không? Khi chúng ta ngồi xuống, kiên nhẫn viết, dù ở bất cứ chủ đề gì hay ý tưởng được khơi gợi từ đâu. Sự thân mật giữa chúng ta và các con chữ sẽ dần dần được phơi bày, chân thực và dễ bị tổn thương. Điều này tương tự như hình thái khi chúng ta đối diện với việc “ở một mình”. Nghe có chút hơi cô quạnh và đáng sợ, nhưng đó là khi bạn tháo xuống lớp mặt nạ và pháo đài đã xây dựng để bảo vệ trái tim, lòng tự trọng và cảm xúc của mình. Đó là khi bạn dũng cảm bộc lộ suy tư, trăn trở, quan điểm của mình thông qua những con chữ, nơi bạn thuộc về chỗ bạn yếu đuối nhất, nhưng cũng là nơi bạn được tỏa sáng trong thế giới mang tên mình. Đương nhiên thật khó để người khác thấy toàn bộ con người thật của ta, với tất cả những điểm yếu, thông qua những cái ta viết ra. Nhìn chung rất dễ bị đọc vị. Thật rủi ro khi để ai đó ta quen đọc được tất cả những gì ta viết, cảm giác như bị lột trần, bị xuyên thấu tâm can trước bàn dân thiên hạ vậy. Mình đã và đang là nạn nhân của điều này, nhưng hầu hết, chúng ta vẫn chấp nhận. Tại sao? Thật ra ít nhất là ở một khía cạnh tích cực hơn, có người muốn thật tâm nhìn ngắm ta là một phước lành hoặc có thể là cách để ta đưa ra một vài thông điệp, quy ước, luật lệ cho chính mình, cũng như các mối quan hệ xung quanh.

VIẾT ĐỂ GIẢI PHÓNG BẢN THÂN I Dreamie 2
Thật rủi ro khi để ai đó ta quen đọc được tất cả những gì ta viết, cảm giác như bị lột trần, bị xuyên thấu tâm can trước bàn dân thiên hạ vậy. 

     2. Bức rèm huyền ảo ( dành cho người hướng ngoại):

Theo số liệu báo cáo từ một tờ tạp chí văn học của Mỹ, thì hầu hết những người thích viết thuộc nhóm người hướng nội. Có vẻ như có cái gì đó rất hướng nội về hành động viết lách thì phải. “Viết là chuyện bạn làm một mình”, John Green, tác giả cuốn sách bán chạy nhất, The Fault in Our Stars , từng nói. “Đó là nghề dành cho người hướng nội muốn kể cho bạn nghe một câu chuyện nhưng không muốn giao tiếp với ai đó bằng mắt trong khi làm việc“. Đại loại thế. Nhưng thực tế, nếu biết vận dụng linh hoạt điểm mạnh này cộng với khả năng giao tiếp, thích nghi với nhiều môi trường khác nhau, song song với lợi thế từ các mối quan hệ xã hội thì những người hướng ngoại vẫn hoàn toàn duy trì được việc viết lách, cũng như tìm thấy niềm vui và thư giãn từ nó. Viết để làm thương hiệu cá nhân, viết để kêu gọi mọi người cùng tham gia vào một dự án nào đó, viết để thể hiện năng lực và mong muốn của chính mình, viết để kết nối, để tạo dựng độ sâu, độ vững cho các mối quan hệ. Tất cả đều phần nào giúp ta giải phóng tư tưởng và những luồng suy nghĩ của bản thân, không ít thì nhiều, nhờ viết.

VIẾT ĐỂ GIẢI PHÓNG BẢN THÂN I Dreamie 3
Nếu biết vận dụng linh hoạt điểm mạnh này cộng với khả năng giao tiếp, thích nghi với nhiều môi trường khác nhau, song song với lợi thế từ các mối quan hệ xã hội thì những người hướng ngoại vẫn hoàn toàn duy trì được việc viết lách…

3. Thoát khỏi nhà tù tâm trí- Công việc, công việc và công việc: 

Một điều sai lầm trong tư duy nghề nghiệp của số đông chính là ta thường bó mình trong một loại công việc nhất định. Lựa chọn này thực ra chẳng có tính thực tế hay triển vọng gì cả. Có thể là do công việc rất khó giữ, công việc cần phải chuẩn bị trong nhiều năm, hay ngành nghề đó trở nên bất ổn, cho nên nó không thể đảm bảo cho ta viễn cảnh nghề nghiệp về lâu về dài. Không phải ai cũng dễ dàng quyết định bỏ việc để theo đuổi đam mê hay làm những điều mình thích. Và theo quan điểm của mình, viết lách là một trong những giải pháp tối thượng để đưa chúng ta thoát khỏi tư duy cố định một cách nhanh chóng và tiết kiệm, dĩ nhiên rồi. Đúng thế, khi viết lách trở thành thói quen được duy trì mỗi ngày, ta sẽ luôn và luôn phải đối mặt với một hay nhiều chướng ngại vô cùng gian nan trên con đường tìm thấy điều mình thực sự cần. Và đến một thời điểm nhất định, ta bị thôi thúc buộc phải dứt khoát đưa ra quyết định.

VIẾT ĐỂ GIẢI PHÓNG BẢN THÂN I Dreamie 4
Viết lách là một trong những giải pháp tối thượng để đưa chúng ta thoát khỏi tư duy cố định cũng như học lối sống cân bằng một cách nhanh chóng và bình dị.

Việc viết lách sẽ trở thành chiếc máy trợ thở đắc lực giúp ta từng chút, từng chút một đón nhận những luồng không khí muôn hình vạn trạng vào tâm trí. Cái đẹp- cái xấu, cái thiện- cái ác, nó giúp ta tăng năng lực nhận thức một cách sâu- chuẩn- chất về cái đẹp hiện hữu của thế giới bên ngoài. Ngay cả cái cách dùng từ, lựa ý hay sắp xếp câu cú trong những cuộc đối thoại thôi cũng sẽ khiến mọi thứ hiên lên như một giai điệu say sưa thuộc về mùa hạ.

   5. Cụ thể hơn một chút:

Viết nhật trình, ghi lại những gì xuất hiện trong tâm trí sẽ tạo cơ hội để lật lên những đá tảng trong cuộc sống hàng ngày để xem những gì ẩn sâu bên dưới hay những cơ cấu ngầm chạy trong. Hoặc ta có thể nói thật to điều vừa xuất hiện trong đầu bạn. Khi ta viết ra hay nói lên, những gì suy nghĩ trước đó, một từ khóa, một ý tưởng được gọi tên, kết tinh của một kế hoạch ấp ủ đã lâu, bạn bắt đầu kích hoạt sức mạnh bên trong để vượt qua quá khứ hay hướng về tương lai với hành trang là ý niệm ta đang sở hữu.

VIẾT ĐỂ GIẢI PHÓNG BẢN THÂN I Dreamie 5
Cái đẹp- cái xấu, cái thiện- cái ác, nó giúp ta tăng năng lực nhận thức một cách sâu- chuẩn- chất về cái đẹp hiện hữu của thế giới bên ngoài. Ngay cả cái cách dùng từ, lựa ý hay sắp xếp câu cú trong những cuộc đối thoại thôi cũng sẽ khiến mọi thứ hiện lên như một giai điệu say sưa thuộc về mùa hạ.

   6. Bằng cách nào để viết đúng nghĩa? ( Viết để trưởng thành, viết để giải phóng)

Như ý phía trên: “Điều này nghe có vẻ dễ, nhưng mọi thứ chỉ mới bắt đầu,” Sapala ( Tiến sĩ Marti Olsen Laney trong The Introvert Advantage) nói. “Chỉ cần viết một cái gì đó. Mọi thứ sẽ đến với bạn”.

Rất nhiều người trong chúng ta luôn cố gắng làm cho công việc của họ trở nên hoàn hảo. Họ có thể không đạt được nhiều tiến bộ bởi vì họ tiếp tục thay đổi hướng câu chuyện hoặc viết lại câu cho đến khi họ vừa chọn đúng mạch chuyện.

Để chống lại chủ nghĩa cầu toàn, hãy nhắc nhở bản thân rằng những gì bạn đang viết vào thời điểm này không nhất thiết phải là sản phẩm cuối cùng. Nó thậm chí không phải show ra cho bất cứ ai khác (trừ khi bạn muốn).

Nếu muốn, hãy tưởng tượng rằng bạn sẽ đặt bản thảo của bạn trong một chiếc hộp bị khóa”, Sapala nói.

Như mình đã nói ở phía trên, viết để giải phóng chứ không phải để trói buộc. Cho nên, thay vào đó, hãy mở ra các hướng có thể bất ngờ mà bài viết của bạn có thể hình dung và biết rằng không sao nếu có điều gì đó không diễn ra theo cách bạn đã tưởng tượng. Đối với nhiều nhà văn, điều này bình thường khi một tác phẩm cuối cùng lại kết thúc mà không giống với với ý tưởng ban đầu. Điều này thực sự có thể là một điều tốt, bởi vì nó có nghĩa là ý tưởng của bạn đang phát triển. Nó đang chuyển động, nó không đứng yên, cũng như bạn vậy.

VIẾT ĐỂ GIẢI PHÓNG BẢN THÂN I Dreamie 6
Những lá thư tay viết vội giữa nhịp sống hối hả. Để chống lại chủ nghĩa cầu toàn, hãy nhắc nhở bản thân rằng những gì bạn đang viết vào thời điểm này không nhất thiết phải là sản phẩm cuối cùng. Nó thậm chí không phải show ra cho bất cứ ai khác (trừ khi bạn muốn).

   7. Vừa để thấu hiểu bản thân, vừa cần thấu hiểu bản thân:

Không biết những điều nãy giờ mình chia sẻ có khiến bạn cảm thấy bị rối trí không!? Nếu có, mình thực lòng xin lỗi, và mình hứa sẽ đơn giản hóa hết mức có thể trong những bài viết sau. Quay trở lại với cái tiêu đề hơi hack não này thì đối với việc viết lách, điều kiện cần là hiểu chính mình, và kết quả đầu ra khi tiến hành nó trong một khoảng thời gian sẽ là hiểu chính mình. Có thể thoạt đầu ta sẽ cảm thấy hơi mâu thuẫn và vô lý, thấu hiểu bản thân là cuộc hành trình dài. Đôi khi ta còn phải chấp nhận sự thật và các chỉ trích.

VIẾT ĐỂ GIẢI PHÓNG BẢN THÂN I Dreamie 7
Viết lách sẽ là cơ hội để ta thấu hiểu bản thân, và giúp chúng ta thấu hiểu những người xung quanh. Bạn sẽ nắm rất rõ cách người ta nhìn vào điểm mạnh và điểm yếu của chính mình, cũng như cho phép bạn có những thấu cảm rõ ràng hơn về điểm tương tự của họ.

Sự sáng tạo trong viết lách sẽ giống như một bước đệm, một chất bôi trơn xóa nhòa khoảng cách từ thứ ta muốn nhìn thấy đến sự thật trần trụi. Nó sẽ giúp ta chấp nhận sự thật rằng bản thân có thể không như những gì mình vẫn nghĩ, và chấp nhận học hỏi để thay đổi. Thông qua quá trình viết lách, ta sẽ nhận ra rõ ràng lợi ích của yếu tố này.

Viết lách sẽ là cơ hội để ta thấu hiểu bản thân, và giúp chúng ta thấu hiểu những người xung quanh. Bạn sẽ nắm rất rõ cách người ta nhìn vào điểm mạnh và điểm yếu của chính mình, cũng như cho phép bạn có những đánh giá rõ ràng hơn về điểm tương tự của họ. Và câu chuyện viết lách sẽ không bao giờ có điểm dừng, nhưng rốt cuộc, dù có gì đi chăng nữa, thì mục đích vẫn là sống vui, sống thoải mái, sống hạnh phúc. Vì thế, viết hay không viết vốn dĩ không quan trọng, điều đáng nói ở đây chính là cách ta luôn có thể tìm thấy giải pháp cho mọi vấn đề, và cho câu chuyện của bản thân mình.

Chúc bạn may mắn!

From Dreamiie with love

 

 

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *