MINI POST HÀNH TRÌNH ĐỂ HỌC CÁCH YÊU THƯƠNG I Dreamie

Mini Post là chọn lọc các bài viết ngắn được yêu thích nhất trên Fanpage của blog (dựa trên lượt like, comment, share). Mục đích của “Mini Posts” là đồng hành với các bài viết chính trên blog và cập nhật suy ngẫm, trải nghiệm cá nhân của Dreamiie

Mini Post tổng hợp các bài tự do về nhiều chủ đề liên quan đến lời động viên dành cho bản thân, cảm giác bình yên trong ngày sinh nhật, hay đôi dòng thơ viết ra từ cảm hứng trong cuộc hẹn đầu với crush. Thời gian này, cuộc sống mình có khá nhiều bước đổi thay, sau khi tốt nghiệp bắt đầu các kế hoạch mới và định hướng lại chính mình theo một lối đi ít thị phi. Bởi vậy, đôi khi chính việc viết ra những dòng tư duy ngẫu hứng như thế này giúp mình tĩnh tâm hơn và lạc quan để vững vàng tâm thế tiến lên phía trước. Hy vọng Mini Post này cũng cảm giác dễ chịu cũng như năng lượng tích cực bạn đọc. (29/10/2017 – 3/7/2018)

LÀ PHỤ NỮ (8/3/2018)

Là phụ nữ…vẫn là nên có khí khái mạnh mẽ trong vạn nét dịu dàng. Trong nhu có cương, mềm mại mà rắn rỏi, khiêm nhường mà quyết liệt, dung hòa hai thái cực để làm nên bản sắc của chính mình. Làm việc rạch ròi, tâm huyết, đối nhân xử thế có trước có sau, chỉn chu trong tiểu tiết nhưng nhìn xa trông rộng để lường đoán mọi vấn đề.

Là phụ nữ…thật ra chỉ cần nên tập trung nhìn vào hạnh phúc và khát vọng của bản thân. Càng nhìn trước ngó sau càng chỉ khiến chân tâm thêm rối loạn, so sánh phân bua với người đời càng chỉ khiến tinh thần mệt mỏi hơn, thành ra mọi sự nỗ lực hóa vô ích. Chẳng cái dại nào bằng cái dại tự bào mòn mình, làm mình trở nên tầm thường và thiếu nhuệ khí. Đường của mình, mình cứ thênh thang mà bước.

Là phụ nữ… tâm chỉ cần yên ổn, tự khắc dung mạo sẽ sáng trong. Lòng không nhỏ nhen, căm phẫn, suy nghĩ tiêu cực, vẻ ngoài ắt sẽ khiến cho người đối diện cảm giác yên bình. Yên là tự do, yêu việc mình làm, hạnh phúc với thứ mình lựa chọn, với người mình dành trọn thương mến, không để ai nắm giữ vận mệnh mình, không an phận thủ thừa, cũng không khoa trương trịch thượng. Thật ra, thần thái hay không là tự người ngoài nhìn vào nhận định, nhưng xứng đáng hạnh phúc hay không lại là do mình quyết định, vì vậy nhất định phải tự tin, phải sống tốt. Nhân phẩm thế nào, ngũ quan sẽ phản ánh rõ như vậy.

TĨNH TẠI ĐỂ NHẬN RA ( 28/2/2018)

Đừng quá vồn vã, đừng quá vội vàng, đừng để bản thân bận rộn quá tải tới mức làm việc gì cũng không thể nhận thức được cho đàng hoàng, tử tế. Đừng một lúc nhận lời với tất cả chỉ vì sợ mất lòng đối phương, đừng có việc gì cũng xắn tay áo nhảy vào làm trước khi cái đầu kịp nghĩ nên chuẩn bị đường đi nước bước ra sao. Thật ra, một ngày nào đó, em sẽ chợt nhận thấy em không hề quan trọng và vi diệu tới mức đó đâu, không ai để tâm đến em, ngoài chính họ cả. Đôi khi, học cách sống tĩnh tại và chậm rãi giữa thường nhật là điều khiến em làm chủ được đời mình. Nếu không, em sẽ chỉ giống như một chiếc chong chóng, quay miệt mài không ngơi nghỉ theo chiều gió, nhiều năm trở về sau, chỉ mãi đứng ở đó, còn sức lực hao hụt, nhiệt huyết bào mòn, điều em nỗ lực trở thành hiển nhiên. Liệu em có hạnh phúc không?

CẢM GIÁC MÃN NGUYỆN ( 29/10/2017)
Bức ảnh này chụp vào ngày sinh nhật tuổi 22 của mình, không thể nhớ là ở cung đường nào trên mấy con dốc ngoằn ngoèo mà thơ mộng giữa Đà Lạt, chỉ biết đi tới mức thấy toàn cảnh với cảnh. Bao trùm là bình yên nơi lòng mình, gió lồng lộng táp vào mặt, hun hút không điểm nối.
Sẽ chẳng có chiếc máy ảnh nào hiện đại bằng đôi mắt của kẻ lữ hành, thu hết vào tầm ngắm rộng mở, lưu trọn chất lượng lẫn cảm xúc vào sâu trong tim. Làm sao mà ôm trọn nổi sự bé nhỏ của chính mình, xoẹt ngang mảnh mai giữa vô vàn khoảng không gian rộng lớn, nơi mình được là vô thường, như một sợi lông vũ tự do đang bay bay. Xinh đẹp quá, thanh khiết quá!
Thật mãn nguyện khi những ảnh hình phác thảo trong tưởng tượng được hiện thực hóa, sống một đời với thật nhiều nỗ lực để rồi được là chính mình. Xứng đáng lắm! Đời có bao lâu nữa mà hờ hững, hãy yêu, hãy vuốt ve và ôm trọn thanh xuân này thêm chốc lát thôi, để rồi khi trở về thực tại, sẽ chẳng còn thương đau nào có thể làm em chùn bước.

ĐÔI PHÚT TỰ MÌNH ĐA TÌNH (23/11/2018)

Anh nói về chuyện gặp được em
Như thể cánh hoa rơi trước suối
Rằng em thật khác, theo cách anh muốn
Rằng em cười, suối tóc lướt môi anh.

Anh nói về chuyện ta kết đôi
Hoa thương nỗi ngặt ngại muôn trùng
Em sợ gió tàn theo mây mất
Chẳng phải bởi hoa một nỗi lòng.

Anh hỏi tim em có lạnh không?
Anh chờ tự tình bấy lâu rồi!
Tự tình cùng em khúc trần thế
Không ai hiểu được, ngoài chúng ta.

Đời này chẳng cần thứ vinh quy
Chẳng cần đoạ đày bao hình bóng
Chỉ cần một người, còn ở lại
Mây giăng, mưa nghiệt, còn có anh.

Anh mở lời này biết bao nhiêu
Tửu buồn, khúc nhạc sầu giăng lối
Nếu có em, đời thêm thi vị
Nếu không em, một đời gió vẫn trôi.

Nếu hoa định lòng bay theo gió
Gió có nguyện lòng đỡ hoa trôi
Hay chỉ là như điệu bĩ cực
Hứa một thời, quên sau một lời.

THUẬN THEO TÂM Ý CHÍNH LÀ BIẾT BẰNG LÒNG (5/11/2018)
Chúng ta luôn tự hỏi: “Mình đã nỗ lực quá nhiều nhưng vì sao kết quả thường không như mong đợi, là do chúng ta chưa đủ giỏi giang hay số phận không dành quả ngọt cho chúng ta?”. Khoảng vài năm trước đây, tôi cũng luôn tự đặt câu hỏi đó cho bản thân mình, khi mọi sự không may liên tiếp đến và mọi tâm sức tôi bỏ ra chưa bao giờ nhận được một lời phản hồi thuận theo tâm ý.
Sau này, trải qua rất nhiều chuyện, nỗ lực không thành ở rất nhiều việc khiến tôi bắt đầu quay lại đặt dấu chấm hỏi cho những sự kiện bước đến đời mình một cách nghiêm túc, tôi đối diện với từng chút nỗi đau, từng chút vỡ vụn và vấp ngã trong tuổi trẻ của mình. Nó không khiến tôi còn cảm thấy khó chịu hay mệt mỏi, bởi tôi nghiệm ra mỗi việc tôi làm là bởi thật tâm tôi muốn thử thách bản thân mình hoặc là làm chúng với sự tự nguyện, với niềm vui từ trong đáy lòng thay vì mong cầu một cái kết mỹ mãn như trước kia.
Hiện thực vốn dĩ quá khác biệt với bản kế hoạch được lập trình từ trước, và cuộc đời không phải lúc nào cũng nhường chỗ vẹn toàn cho những giấc mơ bay bổng. Việc tốt nhất mà tôi, hay bạn có thể làm cho chính bản thân mình, đó là cố gắng hết sức trên mỗi chặng đường và nỗ lực chấp nhận kết quả xảy đến. Thật ra, không có thành hay bại, chẳng có hơn hay thua, tất cả đều là trải nghiệm, là kí ức, là bài học…để tôi luyện nên chúng ta của ngày mai, nhất định phải trưởng thành, mạnh mẽ và tốt đẹp hơn.
Có rất nhiều yếu tố để làm nên quả ngọt của một điều gì đó, hay thành công của một ai đó. Thật ra đều là do người trong cuộc tự nhìn nhận, người ngoài không trải qua, không thể thấu hiểu. Chỉ cần làm một việc thôi, thật tốt, thật chỉn chu, dành tâm sức cho một điều nhỏ bé thật hoàn hảo cũng chính là cách mà bạn làm tất cả mọi điều còn lại.

YÊU THƯƠNG MỘT CÁCH AN NHIÊN ( 17/11/2017)
Nếu có cảm tình với một ai đó, hãy chỉ nhìn trực diện vào đôi mắt họ, kể những câu chuyện chứa đựng một phần, chỉ một phần cảm xúc của bạn trong đó cho họ nghe, rồi im lặng một lúc. Chỉ một lúc thôi! Điều đó không đồng nghĩa với việc chúng ta chờ đợi phản ứng từ đối phương mà là cách để chúng ta gửi đến họ vài thông điệp, để họ từ từ nhận ra, từ từ suy ngẫm, từ từ chiêm nghiệm.
Thông điệp của yêu thương không chỉ xuất phát từ lời nói mà còn là cánh thư khẽ khàng gửi qua ánh nhìn, cái tách môi hay những cử động tinh tế. Đôi lúc, chúng ta sống không chỉ bằng những thứ hiển hiện rõ nét ngoài đời thật mà còn bằng linh cảm, bằng trực giác, như việc đoán biết được người có ẩn ý, có cảm tình với mình hay không!?
Thật lạ khi yêu thương có thể khiến người ta trở nên mạnh mẽ hơn, hoặc là yếu đuối đi. Có lúc kiên định nhiều, lắm lần lại mông lung mơ hồ. Yêu một người không phải là quên đi mình, yêu một người là để yêu mình, yêu thêm người. Đôi khi, niềm vui giữa thế gian chỉ đơn giản là ngồi cạnh bên người mình thương và cũng thương mình trong một khoảng thời gian, chụp cho nhau vài tấm ảnh phim, thưởng thức cùng nhau một bình trà hoa thơm đang tỏa khói nghi ngút, lăn ra ghế sofa xem vài thước phim chạy vội trên màn hình và trò chuyện cùng nhau, những cuộc đối thoại dốc lòng, chân thật, được là mình, vẹn toàn, có chút trần trụi. Chỉ có vậy thôi!

TỰ MÌNH ( 3/7/2018)
Trên đời này có những chuyện bạn phải tự mình đối mặt, tự mình lựa chọn, tự mình giải quyết, không ai có thể giúp bạn được. Chẳng phải để mạnh mẽ hay kiên cường hơn thua với đời, mà vì chỉ còn cách đó, bạn mới có đủ sức bật để chèo lái con thuyền đời mình.

Khi trưởng thành, chúng ta còn phải chịu đựng và nhẫn nhịn trước rất nhiều thứ, rất nhiều người, có những nỗi uất nghẹn, ấm ức không thể cất lên lời, có những niềm đau thương tổn chỉ biết ghim sâu trong đáy tim, không thể bộc bạch kể lể với ai. Ai cũng có cuộc sống của riêng họ cùng vô vàn vấn đề họ phải giải quyết, không ai giúp chúng ta, dù chúng ta có tốt lành đến đâu.

Lớn hơn, không phải cứ có chuyện gì là giận nảy đùng đùng lên, bắt mọi thứ phải theo ý mình muốn, bắt mọi chuyện rạch ròi phải trái đúng sai. Có những lúc phải học cách vui vẻ chấp nhận hiện tại không như mong đợi, kết giao với người mình không yêu quý và sống một cuộc sống không thể tự do tự tại như dự định.

Đó không phải là giả tạo hay cố ép bản thân làm chuyện mình không thích, mà vì cuộc đời này là thế, không để dành cho chuyện đội cảm xúc cá nhân lên đầu, mình không phải là nữ hoàng để được đối đãi đặc cách. Muốn sống theo cách mình muốn, tự mình phải vững tay chèo trước đã, bạn tài năng đến mấy, cống hiến nhiều đến thế nào, vị thế bạn không vững, kẻ khác vẫn có thể ngang nhiên đẩy ngã bạn dễ dàng.

Đời vốn rất khắc nghiệt, nó thuộc về kẻ mạnh và biết mình muốn gì, cần gì, phần thắng không dành cho nước mắt thỏ non hay số phận đáng thương cảm. Vì nếu không mạnh mẽ thì yếu đuối cho ai xem, vì nếu không thể tự lo lắng chuyện của mình thì để đó cho ai giải quyết?

Nhìn thẳng đi, cuộc đời này không phải là màu hồng. Có thể mơ mộng nhưng xin đừng ôm mãi ảo vọng về sự công bằng vào ngày mai!

From Dreamiie with love

Leave a Reply

Your email address will not be published.